I. Tương lai đơn
1. Công thức
2. Công dụng
Trong đời sống thường ngày, thì tương lai đơn thường được sử dụng để diễn đạt một quyết định ngay tại thời điểm nói, bộc phát. (VD: Wait! I will be back in a few minutes) Tuy nhiên, trong bài thi IELTS, thì tương lai đơn được dùng để diễn đạt lời dự đoán tương lai mang tính cá nhân người nói, thường không có căn cứ và khả năng xảy ra là không chắc chắn.
Cách dùng này thường được áp dụng trong IELTS Speaking Part 1, 3 và IELTS Writing Task Two.
e.g. : IELTS Speaking Part Three
Examiner: | How do you think the transport system could be improved? |
Speaker: | I personally don’t think there will be an obvious improvement unless the subway system becomes very powerful someday. But, the government is trying to develop the subway system now. Hopefully, that day will come soon. |
Trong ví dụ trên, người nói sử dụng thì tương lai đơn để đưa ra những phán đoán của riêng họ về cách để cải thiện hệ thống giao thông, nhưng không thể có bằng chứng chứng minh rõ ràng cho những phán đoán đó. Vì thế, người nói đã sử dụng thêm các cụm từ như “I personally don’t think”, “hopefully” để nhấn mạnh đây là ý kiến chủ quan của mình. Trên thực tế, ta nên sử dụng thì tương lai đơn kèm với một số cụm từ để thể hiện rõ là ý mình nói là quan điểm cá nhân: as far as I’m concerned, personally speaking, from my perspective…
Ta có thể sử dụng một số cấu trúc ngữ pháp khác có chức năng tương tự thì tương lai đơn như:
II. be + going to V
Cấu trúc (to be) going to + verb được sử dụng khi diễn đạt một kế hoạch, dự định hoặc để đưa ra một lời dự đoán có bằng chứng, có căn cứ.
Cách dùng này có thể áp dụng trong IELTS Speaking Part 1,3 (có thể cả IELTS Writing Task Two). Tuy nhiên, do những trường hợp có thể dùng cấu trúc này khá là cụ thể, chúng ta chỉ có thể áp dụng với những câu hỏi về dự định tương lai của cá nhân, hoặc những câu hỏi về dự đoán thế giới trong tương lai.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa thì tương lai đơn và cấu trúc ‘be going to + V’ nằm ở khả năng xảy ra của phán đoán, dự đoán của người nói. Vì vậy: